Quay lại Dân trí
Dân sinh
  1. Diễn đàn Dân sinh

Thâm nhập “thủ phủ” mỹ phẩm dởm

Mỹ phẩm làm trắng da đang như một ma trận với muôn hình vạn dạng, núp dưới hình ảnh bắt mắt, ngôn ngữ đa dạng, nhưng bản chất bên trong nhiều loại mỹ phẩm có công thức hoá học như nhau, đều có xuất xứ từ Trung Quốc. Không quá khó để trở thành một đại lý phân phối loại mỹ phẩm dởm này tại Việt Nam.

Gian hàng mỹ phẩm làm trắng da của ông trùm Dũng tại Lạng Sơn.

Đánh lừa người mua...

Trong giới kinh doanh mỹ phẩm tầm cỡ, hầu như ai cũng biết cái tên Dũng Hằng ở đất Tân Thanh – Lạng Sơn. Không chỉ là nhà phân phối mỹ phẩm, vợ chồng Dũng còn là nhà pha chế mỹ phẩm, nhà thiết kế mẫu mã rất tài ba. Nhìn vào gian hàng trưng bày mỹ phẩm của Dũng tại khu chợ Việt Trung, ai cũng thấy choáng ngợp với đủ loại màu sắc, mẫu mã, và phải thực sự tinh tường mới có thể nhận ra rằng tất cả các loại mỹ phẩm này được pha chế tại một cơ sở thô sơ của ông chủ Dũng. Tuy vậy, mỗi sản phẩm cũng có giá từ 100.000 đồng đến vài triệu đồng.

Có rất nhiều ông chủ đất Thanh Hoá, Hà Nội, Bắc Ninh lên Lạng Sơn  thuê Dũng pha chế rồi đem về xuôi rêu rao là hàng xách tay, hàng mang từ nước người về. Bất cứ ai muốn sở hữu độc quyền một loại mỹ phẩm hoặc làm giả một loại mỹ phẩm, cứ yên tâm tìm đến cửa hàng này. Kỳ thực, nơi đây là đầu mối tiếp khách của Dũng, cứ đến đây ắt sẽ có người tư vấn cặn kẽ.

Người chịu trách nhiệm tư vấn cho khách ở đây là Thắm, cháu ruột Dũng. Tôi cho Thắm hay rằng, mình đang khát nguồn mỹ phẩm, loại rẻ mà hiệu quả để về bán cho đối tượng mới tập tễnh dùng mỹ phẩm, như công nhân, sinh viên, hoặc làm nhái một số loại mỹ phẩm danh tiếng từ Đức, Mỹ... Chẳng một chút giấu giếm, Thắm bảo, mỹ phẩm tắm trắng thì nhiều, chất lượng như thế nào là do tôi chọn, tất cả phụ thuộc vào ý tưởng kinh doanh của tôi. “Anh cứ ra yêu cầu, nhà em pha chế cho.

Từ in ấn mẫu mã đến việc cho ra lò một loại mỹ phẩm tắm trắng mới toanh là chuyện quá dễ dàng... Những loại mỹ phẩm có trên kệ này là những loại đã được tung ra thị trường”, Thắm nói.

Đúng là có rất nhiều mỹ phẩm, dù thể hiện dưới nhiều ngôn ngữ khác nhau nhưng đều do bàn tay ma quái nhà Dũng làm nên. Cầm vài lọ mỹ phẩm dưỡng da có chữ Hàn, tôi hỏi: “Có cả mã vạch cơ à?” Thắm cười giải thích: “Đánh lừa người mua cả thôi. Thấy mã vạch người ta mới yên tâm mua.

In mã vạch thì có khó gì đâu, bây giờ cứ nhìn thấy chữ Tàu thì người ta hoảng, vậy thì mình in chữ Hàn, Nhật, Thái... để họ yên tâm. Khi làm mẫu thì cần nghiên cứu xem thị trường đang chuộng mẫu mã, sản phẩm của thương hiệu nào thì cứ thế... nhái theo. Và, ngay cả công dụng của sản phẩm thì thích gì cũng có thể... đề lên”, Thắm chia sẻ bí quyết.

Sản phẩm giới thiệu bằng chữ Hàn, Thái, nhưng được pha chế tại Trung Quốc.

Cũng theo lời Thắm, bất cứ ai muốn mở đại lý hoặc đặt hàng với số lượng nhiều, nhà Thắm đều đáp ứng được hết, vì gia đình có hẳn một xưởng pha chế mỹ phẩm đặt bên Bằng Tường – Trung Quốc. Thắm bảo: “Ngoài gần trăm sản phẩm để trên kệ còn có rất nhiều sản phẩm nhà em không bày ra đây, bởi đó là những sản phẩm độc quyền mà bên em đã cam kết với chủ các đại lý phân phối, tức họ đặt nhà em làm và họ là nhà phân phối độc quyền luôn. Nếu nhà em đem ra bày bán hoặc bán cho người khác là vi phạm quy ước làm ăn”. 

Mánh khóe lừa gạt

Tiếp tục mục sở thị “thủ phủ” mỹ phẩm dởm, tôi theo chân một bà trùm buôn hàng lậu xuyên biên giới tìm đường sang chợ Lũng Vài, chợ Pò Chài (Bằng Tường, Quảng Tây, Trung Quốc) và dừng chân tại một đại lý mỹ phẩm có tên là Đồ Chu (tại 38 Ao Nam - Lũng Vài), thâm niên hàng chục năm cung ứng mỹ phẩm dởm về Việt Nam. 

Thấy tôi, một người đang hí hoáy ghi chép đã vội dừng tay ra tiếp chuyện. Chị này tự giới thiệu tên Sen, là người Việt, chịu trách nhiệm phiên dịch và giới thiệu sản phẩm, người đàn ông ngoài 40 tuổi đang phía trong là ông chủ, tên A Phàm.

Nói về những loại mỹ phẩm tắm trắng siêu tốc mà mình có thể sản xuất, Sen đưa cho tôi xem một loại kem, không nhãn mác, có mùi rất thơm. Sen quệt loại kem đó lên tay mình và bảo: “Anh nhìn nhé, trắng tức thì luôn!”. Sau khi Sen bôi loại kem này đồng thời vuốt ngược vài chục lần, tôi thấy một lớp tế bào bong tróc cuộn lên phía trên khuỷu tay.

Những chỗ được vuốt như có phép lạ đổi màu trắng bệch. “Tôi chẳng lạ gì con gái, cả ngày lam lũ, đến lúc đi chơi mới chú ý trau truốt, khi đó thì đã muộn. Bởi thế, dùng loại kem này thì chỉ cần bôi một lượt sẽ trắng sau... một phút”. Nói rồi, Sen đưa tôi xem một loại bột khác. Không bóc ra thử, nhưng theo Sen, đó là loại mỹ phẩm đang bán rất chạy ở Việt Nam. Sở dĩ không dán nhãn mác là bởi người mua thích dán mẫu mã thế nào thì... tùy. Theo lời Sen,  nhà xưởng sẽ đáp ứng yêu cầu đó một cách mỹ mãn.

Ở đại lý này có hàng chục loại mỹ phẩm, thực phẩm chức năng làm đẹp khác nhưng được biết thành phần hoá học lại gần như nhau, gồm chất tẩy rửa, chất làm trắng, chất tạo mùi, chất tạo bọt. Mùi thì chủ yếu là mùi dâu, táo, chanh, đào,... chỉ cần đổ vào khuấy đều lên là... ra mỹ phẩm.

Sen đang tiếp thị về khả năng làm trắng siêu tốc do ông chủ Phàm pha chế.

Thấy tôi có “máu làm ăn”, Sen khuyên tôi nên xây dựng cho mình một thương hiệu riêng. Tức là sở hữu một vài bộ mỹ phẩm tắm trắng chỉ riêng tôi có. Về mẫu mã, hàm lượng, việc pha chế thế nào đã có ông chủ Phàm lo chu toàn.

“Mà tôi nói cho anh nghe, sản phẩm của chúng ta làm đôi khi không cạnh tranh được, hoặc bị lật tẩy là hàng kém chất lượng, lúc này chúng ta cũng đã kiếm được bạc tỉ rồi, thay vì ta nghiên cứu ra sản phẩm mới, ta chỉ việc ngồi vào bàn thiết kế mẫu mới, tuần sau lô hàng mới lại ra lò, quanh năm ngày tháng cứ xoay vòng như vậy cũng đủ giàu rồi”, ông Phàm bật mí về bí quyết làm giàu của mình.

“Không thể phủ nhận một điều là các chị em rất thích dùng sản phẩm làm đẹp có xuất xứ từ Nhật, Hàn, Thái, Mỹ. Họ tin dùng nhưng làm sao mà phân biệt được thật giả thế nào, sao ta không tận dụng điều đó? Để moi được tiền triệu từ khách hàng, tại sao ta không in những loại chữ đó lên mỹ phẩm của chúng ta?

Chúng ta rất nên làm, thành công bao nhiêu năm nay của chúng tôi chính là ở điều này đấy, khách hàng thấy chữ Hàn, cô gái Hàn, mã vạch Hàn là yên tâm mua dùng chứ không đủ trình độ nhận biết đó là sản phẩm do bàn tay chúng ta tự pha chế”, một nhân viên của đại lý nói xen vào.

Kho hàng từ Trung Quốc núp dưới nhiều nhãn mác khách nhau đang chuẩn bị tuồn về nước.

Cũng theo Sen và ông chủ Phàm, nếu tôi muốn đóng gói trong nước thì cũng rất đơn giản. Ông chủ Phàm sẽ pha chế rồi chuyển về Việt Nam, tôi đón nhận và sang chiết, đóng gói, dán nhãn mác thế nào thì tuỳ, chuộng loại nào mình cứ ghi tuốt vào, miễn sao khách hàng thấy tin tưởng là giàu rồi. Với cách này, bên ông chủ Phàm sẽ bán mỹ phẩm cho tôi theo cân, tức là phải lấy từ 100kg trở lên mới đồng ý hợp tác làm ăn.

Giá thì loại trắng siêu nhanh là 120.000 đồng/kg, loại bôi 2-3 ngày sau mới trắng có giá 150.000 đồng/kg. Việc hợp tác làm ăn cũng rất đơn giản, chỉ cần giao dịch qua email, điện thoại, khi đã thống nhất số lượng, giá cả, mẫu mã, ít ngày sau hàng sẽ được chuyển về tận nơi dù xa bất cứ đâu, bất cứ tỉnh thành nào trong nước.

Theo nguyên tắc làm ăn, sau khi nhận tiền, ông chủ Phàm sẽ giúp đối tác của mình đưa mỹ phẩm về nước. Về hình thức, loại hoá chất này sẽ được đựng vào can, vận chuyển bằng đường rừng vào ban đêm. Đảm trách việc này là đám cửu vạn thiện chiến. Khi về đến bên kia biên giới, khách hàng sẽ làm việc tiếp với trùm cửu vạn để hàng hoá được về đến nơi an toàn...

 

Còn nữa...