Nguyên nhân đầu tiên của sự cố là do tuột phanh, tuột kích. Khi một cụm kích trượt xuống và vượt 30-35mm thì lực nén tác dụng lên cột ray lân cận tăng dần, lớn hơn sức chịu tải cho phép của cụm kích là 425 kN (sức chịu tải của kích) dẫn tới cụm kích này bị tuột phanh, tuột kích và trượt dần xuống. Sau đó là sự mất ổn định của thanh cột ray, gây rung lắc cho giàn giáo.
Nguyên nhân thứ hai là kết cấu của giàn giáo được thiết kế chưa xét đến sự mất ổn định ngoài mặt phẳng khung của hệ phanh cột ray nâng hạ kích. Vì thế, mặc dù hệ cột ray đảm bảo khả năng chịu lực trong mặt phẳng khung nhưng lại mất an toàn ngoài mặt phẳng khung cột. Độ an toàn này thực tế còn thấp hơn do sự ăn mòn kết cấu thép, cho nên khi gặp trục trặc hay các vấn đề vận hành vượt quá giới hạn cho phép thì hệ giàn giáo sụp đổ.
Hiện trường của vụ sập giàn giáo tối 25/3
Nguyên nhân thứ ba là vận hành. Tại thời điểm trước khi giàn giáo sập, sai lệch cao độ các kích (do tuột phanh, tuột kích) lớn hơn giới hạn cho phép theo quy định của nhà sản xuất là 3mm. Giàn giáo không có hệ thống cảnh báo sớm về nguy hiểm khi vận hành và chưa có quy trình xử lý sự cố. Sai lệch cao độ kích được phát hiện không kịp thời do không sử dụng hệ thống cảnh báo tự động khi sai lệch cao độ đến giới hạn...
Nguyên nhân cuối cùng là do bề mặt một số má phanh bị gỉ sét không được bảo dưỡng. Một số má phanh bị tụt khi gia tải tới 420 kN, một số cụm không đủ khả năng chịu tải theo thiết kế, độ tin cậy không cao. Nhà sản xuất chưa xem xét đến yếu tố thời tiết khắc nghiệt ở Vũng Áng để đưa ra quy trình bảo dưỡng nghiêm ngặt phù hợp.