
Nhóm Kết Nối đến với trẻ khuyết tật.
1. Cách đây 4 năm, một nhóm bạn quê huyện Ba Vì (Hà Nội) và địa bàn lân cận cùng nhau thành lập nhóm tình nguyện “Kết nối Ba Vì” ngay dưới chân núi Tản quê hương mình. Với niềm khao khát, niềm hy vọng duy nhất là yêu thương, san sẻ tình cảm cho những người già và trẻ em thiếu may mắn tại Trung tâm Chăm sóc và nuôi dưỡng Người già và Trẻ em tàn tật Thụy An - Ba Vì.
Bạn Lê Thị Hương ở xã Phú Phương (Ba Vì), cho chúng tôi xem cuốn nhật ký của mình. Sự sôi nổi, hồn nhiên của Hương luôn tạo ấn tượng với xung quanh. Trong nhật ký của mình, Hương chia sẻ: 16 tuổi - cái tuổi mà người ta mới trưởng thành, hiểu được ý nghĩa của cuộc sống, tôi cũng vậy - hiểu ra được nhiều điều, trải nghiệm được nhiều hơn với vai trò là một thành viên trong nhóm Kết Nối. Đối với tôi, tình nguyện là những việc làm bình dị, nhưng lại chan chứa biết bao ý nghĩa, xuất phát từ chính trái tim mình dành cho người khác. Niềm ao ước được khoác trên mình chiếc áo màu xanh, được đi đến mọi nơi, giúp đỡ mọi người bằng chính những việc làm nhỏ bé nhưng ấm áp và có ích - với tôi luôn là một khao khát. Và rồi rất tình cờ, tôi đến với Kết Nối. Đây là một mái nhà mang đến cho tôi nhiều cảm xúc sâu sắc, ý nghĩa và thỏa mãn niềm khao khát của mình. Kết Nối đã dạy cho tôi nhiều bài học, mang tôi đến với nhiều con người dù không hoàn hảo như bao người nhưng luôn nỗ lực, cố gắng vươn lên mỗi ngày. Cùng với 160 tình nguyện viên của nhóm, chúng tôi đã mang đến những món quà và sự giúp đỡ cho những người già và trẻ em có hoàn cảnh thiếu may mắn tại Trung tâm Nuôi dưỡng Người già và Trẻ em khuyết tật xã Thụy An - Ba Vì - Hà Nội. Đối với tôi, đó là một niềm hân hạnh, vinh dự và là bài học với bản thân nói riêng và các thành viên nói chung. Tôi đã được sống trong niềm hạnh phúc khi bản thân mình đã góp phần nhỏ, nhưng rất thiết thực giúp đỡ những số phận ở đây. Chuyến đi đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng đẹp, giúp tôi hiểu thêm về ý chí và nghị lực phi thường của những con người không may mắn. Từ đó, làm sáng lên trong tôi niềm trân trọng hơn đối với cuộc sống, thêm ý chí và quyết tâm để theo đuổi mơ ước và hoài bão của mình, sống trách nhiệm hơn với mọi người xung quanh. Và chắc chắn một điều rằng, tôi sẽ luôn cố gắng đồng hành, tiếp tục góp thật nhiều và có ích hơn trong những chương trình tình nguyện của nhóm.
Tôi gặp Thảo, cách đây hơn 1 năm, lúc đó em mới là học sinh lớp 10 nhưng đã biết đến Kết Nối qua nhiều hoạt động tình nguyện và công tác dọn dẹp tại chùa và các nghĩa trang liệt sĩ. Thảo kể, em cứ nhớ mãi ngày 2 tháng 9 năm 2017 khi cùng các thành viên của Kết Nối thực hiện chương trình "Tết Độc lập, Tết yêu thương 2017" tại Trung tâm Nuôi dưỡng Người già và Trẻ em khuyết tật xã Thụy An - Ba Vì - Hà Nội. Với sự tham gia đông đảo của các tình nguyện viên là học sinh, sinh viên của các trường đại học trên địa bàn thành phố và Đoàn Thanh niên huyện Ba Vì. Đó là động lực, là niềm vui, giúp mọi người nhận ra được ý nghĩa của sự sẻ chia trong cuộc sống. Đúng như cái tên Kết Nối đã gắn kết giữa những con người không quen biết nhau trở thành những người đồng hành thân thiết, xiết chặt các thành viên gần gũi với nhau hơn để giúp đỡ những mảnh đời thiếu may mắn có được cuộc sống tươi đẹp, hạnh phúc hơn nữa.

Kết nối để yêu thương.
2. Với Đinh Công Bảo Lâm sinh năm 1999 đang học tại Viện Đại học Mở Hà Nội, động lực khi tham gia nhóm là để học được nhiều bài học kinh nghiệm từ những người đi trước, từ những anh chị, bạn bè đang cùng cố gắng để nhóm ngày càng phát triển hơn. Đến với các em khuyết tật, Lâm học được sự lạc quan, niềm vui sống từ các em. Theo Lâm, bản thân em cũng có khi đổ vỡ chuyện riêng tư, nhiều khi yếu đuối, chính sự nhiệt tình của mọi người, nghị lực của các em nhỏ thiếu may mắn đã giúp em thấy cuộc sống luôn ở phía trước.
Đến với Kết Nối còn có nhiều bạn khuyết tật, hoặc hoàn cảnh không may mắn, họ muốn mình được giúp đỡ nhiều người không được may mắn như mình. Ở nơi đây, họ cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và những kinh nghiệm.
Bạn Phương Anh (Đại học Thương Mại - Hà Nội) nhớ lại, ngày 2/9/2016, lần đầu tiên tôi được đặt chân đến một Trung tâm hồi phục chức năng cho người già và trẻ em, lần đầu tôi khoác trên mình chiếc áo xanh tràn đầy nhiệt huyết tuổi trẻ. Để lại ấn tượng không bao giờ quên với tôi là em "Bảy" - cái tên tôi tự đặt cho em với mong muốn em được sống hạnh phúc và tràn đầy sức khỏe (em sinh non, mới 7 tháng, mẹ bỏ rơi, được Trung tâm nhận nuôi). Lúc tôi bế em trên tay, em yếu, người gầy, khó thở, da bong chóc... Khi nghe cô phụ tá kể về bệnh tình của em, nước mắt tôi chỉ trực trào ra, cái cảm giác không ngôn từ nào có thể diễn tả được. Tôi thầm trách người mẹ kia sao tàn nhẫn đến thế? sao vô tâm đến thế? sao nỡ lòng nào bỏ đứa con mình đứt ruột đẻ ra? Hàng loạt câu hỏi cứ dồn dập diễn ra trong đầu tôi. Tôi chỉ biết ôm em vào lòng ru em ngủ. Tôi thấy, mỗi người không may mắn đều rất cần sự quan tâm của mọi người.
Tôi được mời dự buổi kỷ niệm 4 năm ngày thành lập nhóm, một hành trình nối vòng tay yêu thương đã cho họ truyền nhau sự đoàn kết, lòng tự nguyện thân ái. Họ thấy tình yêu thương ở ngay cạnh, ở ngay trong tấm lòng và bàn tay mở rộng. Và họ tin rằng, thiện nguyện là hành động đẹp nhất của đạo lý ông cha mình “thương người như thể thương thân”.
Hoàng Nam/GĐTE